Ngày 20/11 hằng năm là ngày Hiến chương các Nhà giáo Việt Nam. Ban đầu là hiến chương các nhà giáo quốc tế, sau quốc tế không còn thì Việt Nam vẫn giữ lại bằng Quyết định của Hội đồng Bộ trưởng (là tiền thân của Chính phủ hôm nay), sự kiện này xảy ra vào năm 1982.

    Nghề thầy giáo đúng là nghề cao quý (và phải là nghề cao quý) nhất trong những nghề cao quý! (Thủ tướng Phạm văn Đồng nói như vậy). Tôi cũng nghĩ như vậy! Bởi sau cha mẹ thì đến các thầy cô là những người dạy cho chúng ta những tri thức nhân loại, những kiến thức xã hội và cuộc sống.



    Sau cha mẹ là thầy cô với những kỷ niệm không bao giờ quên, không thể nào quên dưới mái trường những năm đầu đời... Hành trang đó sẽ theo ta đi suốt những năm tháng còn lại của cuộc đời. Hầu hết là những ký ức vui vẻ xen kèm chút tiếc nuối vì những gì đã qua trong sự vô tư, trong sáng...

    Ngày nay, khi xã hội Việt Nam đang phát triển rất nhanh. Các mối quan hệ trong xã hội cũng vì vậy mà thay đổi nhiều... Nhưng về cơ bản thì mối quan hệ thầy - trò (theo đúng nghĩa) thì vẫn luôn được tôn vinh!

    Bởi mặc dù đã không còn được đứng lớp từ 20 năm nay, nhưng thỉnh thoảng vào ngày này, tôi vẫn được nhận hoa chúc mừng! Đâu đó trong các tiếng gọi lời thưa...vẫn có từ "thầy giáo"!


    Còn tôi thế nào ư? Vẫn thủy chung với lời dạy của các cụ: "Sinh nghề, tử nghiệp!"

0 comments: